Từ "hoang lương" trong tiếng Việt được dùng để miêu tả những nơi hoặc tình huống có cảm giác vắng vẻ, buồn tủi, không có sự can thiệp của con người, thường mang lại cảm giác cô đơn, lạnh lẽo. Khi nói "hoang lương", người ta thường nghĩ đến những vùng đất hoang vu, ít người qua lại, hoặc những cảnh vật thiên nhiên không bị ảnh hưởng bởi hoạt động của con người.
Định nghĩa:
Ví dụ sử dụng:
Cảnh thiên nhiên: "Khi tôi đứng giữa cánh đồng hoang lương, tôi cảm thấy như mình là người duy nhất còn sống trên trái đất."
Tình huống cảm xúc: "Sau khi bạn bè rời đi, căn phòng trở nên hoang lương, khiến tôi cảm thấy cô đơn."
Miêu tả một vùng đất: "Vùng đất này đã bị bỏ hoang từ lâu, giờ chỉ còn lại những cây cỏ hoang lương."
Các cách sử dụng và nghĩa khác nhau:
"Hoang lương" có thể dùng để miêu tả về cảm xúc (cô đơn, buồn bã) hoặc về cảnh vật (vùng đất, thiên nhiên).
Trong văn học, từ này thường được dùng để tạo ra không khí u ám, buồn bã cho câu chuyện.
Phân biệt các biến thể của từ:
Từ "hoang" có thể đứng riêng lẻ, có nghĩa là hoang vu, hoang dã, không có sự sống.
Từ "lương" thường không được dùng một mình, nhưng khi kết hợp với các từ khác có thể tạo ra các cụm từ có nghĩa khác.
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Từ gần giống: "cô đơn", "vắng vẻ", "yên tĩnh".
Từ đồng nghĩa: "hoang vu", "bỏ hoang", "vắng lặng".
Sử dụng nâng cao: